Hành trình 10 năm để đến Mẽo
Dạo gần đây, mình bắt đầu chuyển sang chơi hệ podcast. Mình đặt biệt thích nghe Have a sip và Vietnam Innovators của Vietcetera vì qua từng nhân vật, mình lại được học và truyền cảm hứng những điều mới lạ từ hành trình của họ. Mình không làm được podcast, mà cũng không giỏi viết lách nên mình chỉ muốn viết lại vài dòng status “thô sơ” để kể về hành trình của mình để đến nước Mỹ để đâu đó có thể tiếp thêm chút lửa cho bạn nào đang có ý định theo đuổi con đường du học MBA.
Cuối cùng, sau 10 năm dai dẳng (tính từ thời cấp 3), mình sẽ đến Mỹ vào tháng 7 này để nhập học ở trường University of Virginia Darden School of Business (UVA Darden).
Mình zui lắm quý zị! Nhưng cái mình trân quý hơn cả là những bài học quý giá mà hành trình 10 năm qua đã cho mình và nó sẽ tiếp bước mình trong chặng hành trình sắp tới.
1/ Hành trình chinh phục du học:
Đối với bản thân mình, đây là một quá trình tự vấn, tự khám phá bản thân, và vượt qua những hoài nghi của bản thân và những người xung quanh để tự đưa ra câu trả lời cho câu hỏi: Đâu là con đường mình muốn đi?
Cách đây 10 năm, trong đám bạn chơi thân Cấp 3, mình là đứa hay mơ mộng nên có ý định đi du học đầu tiên. Mình luôn muốn dịch chuyển và khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia. Nhưng “tạch”, mình fail tất cả các kỳ thi học bổng hồi Cấp 3 và nhìn chúng bạn lên đường trong sự gato haha. Bạn bè bảo mình lên Đại học học 1 năm rồi apply sang kia học lại, nhưng mình lại nghĩ thôi đằng nào cũng học ở VN rồi, để Thạc sỹ rồi đi học. Tiếp tục hoãn. Thế rồi tốt nghiệp Đại học, mình lại đứng trước lựa chọn: Đi làm hay Đi học Thạc sỹ về Tài chính Kế toán? Hàng loạt câu hỏi được đặt ra: Đây có phải thời điểm thích hợp? Chương trình này có phù hợp với mình? Đây có phải đất nước mình muốn đến học? Học chỉ 1 năm học rồi về thì có giúp ích gì cho mình sự nghiệp không? Hay là đi về rồi bắt đầu lại từ đầu với mấy bạn fresh? vâng vâng… mây mây… Sau bao đêm quằn quại, mọi câu trả lời là Không. Mình đã quyết định ở lại đi làm. Thật sự đã vô cùng khó khăn khi hoãn giấc mơ của mình lần nữa. Peer pressure khi bạn bè cứ vi vu chỗ này chỗ kia. Nhưng chính điều này đã phần nào giúp mình kiên định hơn tìm ra con đường phù hợp với mình.
Càng đi làm, mình càng nhận thấy mình không muốn đi theo hướng nghiên cứu chuyên sâu vào 1 mảng, mà mình muốn phát triển kiến thức về các lĩnh vực kinh doanh khác nhau, kỹ năng giải quyết vấn đề, general management, leadership và mindset trong môi trường kinh doanh. Chính vì vậy, MBA mới là “chân ái” của cuộc đời mình, business school là nơi dành cho mình haha. Mình cũng nói nhanh cho nó vuông: Mình phải đến Mỹ để học về kinh doanh! Cái này không phải là mình chê những nói khác đâu nhưng Mỹ là nơi mình thấy phù hợp nhất với tính cách con người mình.
Sau khi tìm hiểu application process, mình cảm thấy có chút hoảng loạn. Mình không biết bắt đầu, xây dựng resume như thế nào, câu chuyện trong essay ra sao. Thời đó hay ăn nằm trên các hội săn học bổng du học các kiểu nên mình biết về VietAccepted và anh Le Quang Hung . Sau 1 thời gian follow, dù chưa bao giờ gặp, nhưng đọc các bài chia sẻ của anh về du học rất tâm huyết, đầy đủ thông tin và cực kỳ logic, cộng với các thành tích admission anh đã đạt được, mình có một niềm tin là anh zai này sẽ đưa mình được tới bờ bên kia đại dương kaka. Mình đã quyết định đăng ký luôn gói tư vấn của anh để có định hướng phát triển hồ sơ ngay từ đầu. Cho đến bây giờ, mình vẫn tin đó là một sự đầu tư xứng đáng. Nếu không có anh Hưng thì chắc bây giờ mình vẫn còn đang theo con đường “chính đạo” ổn định ở Việt Nam haha (đùa thôi chớ ở VN vẫn sướng nhất )
Qua bao nhiêu cuộc bể dâu với SAT thì đến đầu 2020 mình mới xong để apply. Thậm chí, đôi lúc SAT đã khiến mình muốn bỏ cuộc vì những lần fail rồi lại nghi ngờ về khả năng của bản thân. Nhân đây cũng rất cảm ơn anh em Super Stars hội Loan Nguyen, Khôi Phạm, Nguyễn Quân đã luôn luôn động viên an ủi nhau qua những ngày SAT giông bão
Vì vậy, khuyên chân thành cho các bạn nào muốn apply MBA thì hãy học SAT càng sớm càng tốt nhé! Cứ đến VietAccepted mà học, mình cam đoan về chất lượng sản phẩm. Và nếu có thể, các bạn hãy tìm một nhóm học chung và có chung chí hướng đi du học để thúc nhau cùng đi. Đến lúc bạn của bạn đi rồi mà bạn chưa đi là tự động bạn sợ hãi và phải làm mọi giá để đi thôi
Xong SAT rồi thì đến lượt hồ sơ.
Quá trình chuẩn bị hồ sơ thật sự là một quá trình tự nhận thức về bản thân. Đây là điểm mình cực kỳ thích ở application process của các trường MBA.
Từ đầu, anh Hưng đã yêu cầu mình làm 1 bảng đánh giá Personal audit để xây dựng self-awareness về bản thân. Sau một hồi tự ngẫm, mình thấy cuộc đời mình cơ bản là nhạt nhẽo haha. Nhưng chính anh Hưng đã giúp mình nhận ra ai trong chúng ta cũng là 1 cá thể đặc biệt, quan trọng là cách chung ta khai thác, sử dụng nó và đặc biệt “sell” nó trong bộ hồ sơ như thế nào. Mỗi bullet point trong resume đều được xây dựng như một câu chuyện để kể cho Adcom. Phần nặng nhất trong bộ hồ sơ với mình là bài luận (essay). Lúc trước mình nghĩ mình viết IELTS cũng tạm, nhưng đến khi nộp bài cho anh thì ôi thôi gạch nguyên bài viết lại. Nhiều đêm nghĩ ta nói hắn tưk cái lồng ngực vì viết mãi không xong 1 bài, còn bị sỉ vả nữa. Nói vậy thôi chớ sau mỗi lần anh Hưng sửa, mình lại thấy bài essay lên 1 tầm cao mới. Với kỹ năng story telling tuyệt vời và kinh nghiệm tư vấn nhiều năm, anh Hưng đã giúp mình trau chuốt từng câu từng chữ trong bài để thể hiện được sống động và đầy đủ các insight về tính cách con người mình.
Đến phần luyện interview, phải công nhận là anh Hưng luyện như gà chiến đi thi đội tuyển quốc gia. Chắc chắn nội dung câu trả lời phải là những câu chuyện của bản thân mình. Nhưng anh Hưng đã rất tâm huyết hằng đêm book lịch mock để sửa từng cách dùng từ, cách nói, cử chỉ sao cho “soang” ở lé vồ MBA để có thể tự tin “chiến” với bất kỳ interviewer nào.
Hết Round 3-2020, mình được admit của 2 trường ở Top 30 và Top 40. Mình nghĩ đã an phận để đi học Hè 2020. Nhưng Hell no!!! Covid ấp tới và mình đã rất chán nản, thậm chí tâm trạng mình tụt xuống âm khi phải hoãn giấc mơ của mình lại một lần nữa!. Chắc những người xung quanh mình lúc đó sẽ hiểu rõ nhất giai đoạn đó mình thật sự stress như nào. Lúc này, chính anh Hưng là người đã chủ động khuyên mình rướn thêm chút nữa optimize cơ hội hết sức có thể để get in trường Top 15 ở Early Round cho Fall 2021 Admission. Mình đã tụt mood, thêm hoài nghi về bản thân về cái số mình có được đi học hay không (hơi drama LOL) và cực kỳ stress vì không biết có làm được không, nhưng chính anh đã tiếp thêm động lực và niềm tin để mình apply tiếp. Cuối cùng, sau bao ngày tháng làm hồ sơ và ngày đêm luyện interview, mình đã có admit của Darden vào ngày 6/10/2020.
Thật sự với mình, anh Hưng không chỉ là một service consultant, mà trên hết, anh là mentor, là người anh mà mình rất quý trọng. Anh luôn sống với tôn chỉ của mình “Go an extra mile to deliver the best result for the customer.”
Ngoài ra, VietAccepted đã trở thành một gia đình của mình. Cảm ơn chị Pham Ut Hau đã cho em ăn ké, ngủ ké trong những ngày tháng ăn dầm nằm dề ở #VietAccepted. Cảm ơn lần nữa Super Stars hội. Cảm ơn anh Chi Pham, em Kim Cương Đang. Nhớ những bữa nhậu bù khú ở Vũng Tàu hay ăn cháo gà ngắm bình minh lúc 5g sáng chỉ để động viên nhau rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn, mặt trời lặn rồi cũng sẽ lên thôi. Không có mọi người thì chắc bây giờ nước Mỹ vẫn còn ở xa em lắm hiu hiu.
Em cũng cảm ơn chị Linh Thùy đã có bài viết tâm huyết để truyền cảm hứng cho em đến với Darden và hỗ trợ em rất rất nhiều trong quá trình apply.
Người cuối nhưng cũng là những người quan trọng nhất là ba mẹ. Con vô cùng biết ơn ba mẹ đã ủng hộ đứa con hơi khó bảo này để nó theo đuổi ước mơ của mình.
2/ Been there! What’s next?
(Tới rồi! Làm gì tiếp đây?)
Thật ra khi được admit từ Tháng 10 năm ngoái, mình đã vui vẻ 1 tháng rồi bắt đầu trấn tĩnh bản thân rằng MBA không phải là một đích đến, mà nó chỉ là công cụ trên hành trình suốt cuộc đời của mình.
Và khi mọi người hỏi rằng mình cảm thấy thế nào khi sắp sang học? Mình sẽ không phủ nhận mình cảm thấy áp lực vì hành trình sắp tới sẽ gặp nhiều khó khăn khi phải cân bằng cuộc sống cá nhân, học tập, tìm việc, giao lưu kết bạn… tại một đất nước hoàn toàn mới. Nhưng mình luôn sẵn sàng. Mình luôn tin rằng việc ép bản thân vào một thế khó hoặc thậm chí là không còn đường lui thì mình mới có thể chiến đấu đến cùng. Hơn nữa, hãy luôn tin vào hành trình mình đã chọn và luôn theo đuổi nó. Gần đây, mình có học thêm một câu nữa là: Vài năm nữa nhìn lại, em sẽ thấy nó chả là gì cả.
Sorry mọi người nếu thấy status này drama quá LOL.
Cảm ơn mọi người đã chịu khó đọc đến đây.
3.20 am 20/6 năm Cô vít thứ 2